NGỠ
Trời chiều nhỏ nhẹ mưa bay
Em đi còn lại những ngày buồn tênh
Ta hoài một kiếp lênh đênh
Yêu em khoảnh khắc bồng bềnh thực mơ
Em đi phố cũ chẳng ngờ
Lối mòn heo hút ơ hờ dáng ai
Riêng ta ôm ấp hình hài
Tìm em cơn mộng hao gầy nhớ nhung
Bóng em chợt hóa vô cùng
Vàng thu chìm giữa muôn trùng tiếng đêm
Khẽ rơi chiếc lá bên thềm
Giật mình...còn ngỡ bóng em hiện về
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét