HƯƠNG XƯA
Năm xưa ghé lại vườn hồng
Rưng rưng nắng đổ cho lòng ngất ngây
Cánh hồng đang độ mãn khai
Chút hương dìu dịu vương dài không gian
Từ trăng lạc xuống non ngàn
Từ ta lạc bước lang thang dốc đời
Bao mùa đếm lá thu rơi
Bao mùa quay quắt bên trời bão giông
Chiều nay ghé lại vườn hồng
Rưng rưng nắng đổ cho lòng đắng cay
Cánh hồng đã úa trên tay
Chút hương xưa vẫn vướng đầy không gian…
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét