VẾT TÌNH BUỒN
Người về một buổi chiều xanh
Và gieo chút ấm lên cành xuân vui
Hồn ta phiến đá ngủ vùi
Từ trăm năm nở nụ cười phục sinh
Dìu nhau qua những thác ghềnh
Dìu nhau qua chốn nhân tình bể dâu
Ngỡ rằng cho đến nghìn sau
Cùng đi chung hết nhịp cầu lứa đôi
Nào hay vật đổi sao dời
Dòng trăm hướng rẽ biển khơi mịt mờ...
Người đi... đi đến bao giờ
Dấu xưa in mãi đôi bờ tiếc thương
Hàn Phong - N.Văn Thiện
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét