PHÔI PHA
Rồi một ngày em sẽ lãng quên
Câu chuyện tình yêu
chôn sâu nơi tiềm thức
Vì sao xanh anh mang trong lồng ngực
Đã vỡ tan theo giấc mộng vô cùng
Cánh thiên đường
vừa khép lại
phía sau lưng
Mang theo trong anh
một thời đam mê cháy bỏng
Anh như con thuyền
lênh đênh trên biển sóng
Đi tìm hoài một ngọn hải đăng
Lạc loài giữa biển cả mênh mông
Nghe quanh mình
bốn bề im tiếng thở
Em đã xa vời cơn mơ tàn úa
Rơi về miền hư vô
Anh vẫn muôn đời là con ốc ngây ngô
Vẫn mãi gọi tên một thời yêu dấu cũ
Nhưng giờ đây
trái tim em
đã có người canh giữ
Nên biển muôn trùng sóng vỗ một niềm đau
Còn lại gì
để nhớ về nhau…
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét