BÓNG NGƯỜI ĐI
Người đi bỏ lại khung trời vắng
Vạn nẻo đường buồn ai với ai
Đêm sâu gió thốc chồn chân ngựa
Tình đã phai rồi mộng cũng phai
Người đi không hẹn giờ tao ngộ
Sao lối mòn xưa nắng vẫn hồng
Cánh chim bay giữa trời cô quạnh
Thầm hỏi chiều nay mây trắng không
Người đi dang dở câu nguyền ước
Mưa lạnh bên lòng hiu hắt rơi
Đốt tàn kỷ niệm khơi tiềm thức
Gom chút tình xưa trả nợ nguười
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét