VƯỜN YÊU
Trở lại vườn hoa một buổi chiều
Xưa người thường bảo ấy Vườn Yêu
Ti gôn, thược dược màu tươi thắm
Hoàng cúc, kim chi sắc diễm kiều
Vẫn tưởng trăm năm tình vẹn vẽ
Nào ngờ thoáng chốc bỗng đìu hiu
Vàng phai theo gió mây giăng mắc
Mới biết duyên mình chỉ bấy nhiêu
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét