VỊNH HÒN ĐÁ
Sần sùi vốn tự thuở khai thiên
Chẻ nhỏ đem ra bán ối tiền
Vạn thuở gươm mài thương kẻ dũng
Nghìn thu bia tạc nhớ người hiền
Khi nên bức tượng ngồi am Thánh
Lúc hóa bàn cờ ngự núi Tiên
Nếu nghĩ thương em đừng đẽo ghế
Thân phàm cọ xát chịu sao yên
Tú lòng...thòng
Bài Họa:
VỊNH CÁI HANG
Ẩm ướt lâu rồi giữa cửu thiên
Lơ thơ cỏ mọc phủ môn tiền
Hào sâu thách thức lòng người dữ
Ngõ hẹp chờ mong bước kẻ hiền
Vách rỉ nhờn nhờn như nước thánh
Khe nồng ngay ngáy tựa hương tiên
Hoang sơ gắng đợi người quân tử
Chửa vén màn thưa, vẫn ngủ yên
Huỳnh Bá Phúc
19/03/2013
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét