SỬA ĐIỆN
Cái nghề gớm chết vậy mà vui
Đống sợi lăng quăng đụng rối nùi
Lỗ sẵn bù đầu đun với chọt
Hàng nhiều mặc sức bóc rồi khui
Nơi này dễ ợt liền lao tới
Chỗ nọ ghê òm vội thối lui
Bởi chẳng quen tay thường bị giật
Cái tua-nơ-vít cháy đen thùi
Tú lòng...thòng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét