ĐỜI VẪN CHƯA YÊN
Từ ngày ló mặt xuống trần gian
Mãi chịu long đong chẳng lúc nhàn
Đã trải dập dồn nơi phố hội
Từng quen tịch mịch chốn non ngàn
Trông vầng trăng sáng bao mùa chuyển
Đếm lá thu phai mấy độ tàn
Cũng chỉ cơm rau cùng cháo chợ
Đêm nằm trở giấc nghĩ miên man
Tú lòng...thòng
Bài Họa:
CŨNG RỨA
Vụng tu bị đọa xuống trần gian
Hỏi kiếm đâu ra được chỗ nhàn
Tối mắt bán buôn nơi kẻ chợ
Rảnh hơi du hí chốn mây ngàn
Tiền tài leo lét bình dầu cạn
Sự nghiệp liu riu ngọn đuốc tàn
Lắm lúc nghĩ nhiều đâm nghĩ quẩn
Chồng chê bu nó bị man man...
Liên Hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét