ĐOẠN CUỐI MỘT CUỘC TÌNH
Thay lời một người chị...
Thôi đã hết người không còn trở lại
Cánh chim bay khuất dạng phía chân đồi
Dư âm cũ như còn vang vọng mãi
Nụ hôn đầu thành lệ nóng trên môi
Vườn tình ái từ nay đành khép cổng
Trái yêu thương rụng xuống nấm mồ xanh
Vùi chôn cả một khung trời hoa mộng
Cả cuộc tình tôi đã gởi cho anh
Vàng son đó nhòa tan trong đáy mắt
Ngoài song thưa trăng đổ lạnh một vầng
Tôi ngồi lại giữa lòng đêm huyền hoặc
Nghe bên đời giun dế khóc rưng rưng
Thôi đã hết một chuyện tình lận đận
Trả tôi về sống lại thuở hồn nhiên
Trong tiềm thức đã nhạt nhòa son phấn
Và trăm năm chăn chiếu lạnh hương nguyền
Cơn gió thoảng điệu buồn vào giấc ngủ
Người đã đi, chiếc lá đã lìa cành
Tôi nhặt nhạnh hết tro tàn năm cũ
Gửi lại cho đời
chút ân sủng...
mong manh...
SG11/2009
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét