LY BIỆT
Ta mình rẽ bước tại đây thôi
Quang gánh trăm năm đứt đoạn rồi
Gió đã xua tan sầu ở mắt
Mưa vừa đuổi sạch lệ nơi môi
Đường Nam rộn rã người lên xuống
Ngõ Bắc xôn xao kẻ đứng ngồi
Êm ấm hôm nào nay trốn biệt
Cau trầu thuở nọ lỡ quên vôi !
Nhã Uyên
Bài Họa:
TÌNH SẦU
"Tình nghĩa đôi mình chỉ thế thôi"
Ông tơ đã trót bứt dây rồi
Hương sầu vẫn đọng quanh vành mắt
Giọt đắng còn hằn ở khóe môi
Lối mộng trông về thương lúc đứng
Vườn hoang ngoảnh lại nhớ khi ngồi
Trăm năm chẳng trách ai hờ hững
Chỉ trách duyên tình bạc trắng vôi
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét