SẦU XƯA
Về nằm nghe gió ru cây
Chiều hoang hoải lạnh cho gầy phố xa
Ngoài vườn cánh bướm tìm hoa
Còn ta tìm lại bóng ta chập chờn
Lòng buồn chiều cũng cô đơn
Cho con nắng úa dỗi hờn không rơi
Mưa đan sợi nhớ đầy trời
Ta đan kỷ niệm đầy vơi thuở nào
Nhịp đời mỏi bước chênh chao
Hoang mang nhịp thở lồng vào giấc đêm
Trùng kêu rã giọng ngoài thềm
Giọt nồng đâu để môi mềm trở cơn
…
Về nằm nghe gió chiều mơn
Sầu xưa phong kín cõi hồn lãng du
AK 7/2014
Hàn Phong
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét