Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

BẾN ĐỢI



BẾN ĐỢI

Tìm về chốn cũ bước chân mau
Lớp lớp mây trôi sóng bạc đầu
Trên bến hoang liêu làn khói rạ
Cuối trời đơn lẻ bóng chim câu
Vài hàng liễu rũ giăng tơ nhớ
Đôi nhánh dương khô dệt lưới sầu
Biết đến bao giờ người trở lại
Sương chiều nhỏ lệ khóc tình nhau

Hàn Phong

Bài họa:
TAN VỠ

Ràn rạt hiên ngoài gió thổi mau
Gợi bao kỷ niệm mối duyên đầu
Đây triền cỏ mượt chiều đan bước
Nọ khúc sông dài tối thả câu
Đã tưởng ngàn ngày xây hạnh phúc
Nào hay một buổi vướng u sầu
Thềm hoa pháo nổ thuyền sang bến
Chẳng nói năng gì để nhớ nhau!

Phương Nguyên
10/12/2017

---
BẾN ĐỜI VÀ ĐẠO
----
Qua ngày bổng chốc thật là mau
Thấy mặt mừng rơn trắng cả đầu
Bạn ở trường đời so mỗi ý..
Tôi về lớp đạo chuẩn từng câu..
Khi tìm én lượn đan ngàn nhớ
Lúc ngộ chuông ngân dứt vạn sầu
Bước mỏi thời gian dày thử thách
Mong người sớm hiểu lại còn nhau
-
sc Đào Liên
Tutru Nguyen 10.12.2017

KÝ ỨC

Cái thời thơ dại thoáng trôi mau.
Được mất hơn thua đổ xuống đầu
Bến cũ hoài mong người trở bước .
Sông dài còn đợi kẻ buông câu .
Ve kêu rộn rã khơi niềm nhớ.
Liễu rũ đong đưa gợi nỗi sầu.
Kỷ niệm đong đầy trong ký ức
Bao giờ tìm lại dấu chân nhau.

Văn Văn Vũ

BẾN XƯA

Trở lại nơi này vội bước mau
Sông xưa nắng ủ bạc trên đầu
Bên đò kẻ hát vang từng điệu
Dưới bến ai hò vẳng những câu
Nhớ dáng cha gầy hôm bão nổi
Thương thân mẹ ốm buổi mưa sầu
Còn đây cảnh cũ người đâu thấy
Liễu rủ trong chiều khóc tủi nhau

Hoàn Thiện 11-12-2017

ĐÔI BỜ

Đêm buồn kỉ niệm cứ ùa mau
Để luyến lưu đan bạc mái đầu
Chốn cũ liêu xiêu mờ bóng nhạn
Đường tình lặng lẽ xót lòng câu
Tương tư trọn kiếp đong lời nhớ
Ước vọng trăm năm gỡ mối sầu
Sương rụng rơi đầy trời ký ức
Đôi bờ Ô Thước mãi tìm nhau

Tiêu Tường

Vì sao!!!

Thời gian đã vội thoáng qua mau
Vẫn giữ trong tim ước hẹn đầu
Nhớ bữa người đi vừa ngoảnh mặt
Buông lời tiếng nấc chẳng thành câu
Thư đều đặn viết khuyên đừng tủi
Ảnh thẹn thùng khoe dặn chớ sầu
Những tưởng duyên mình sâu đậm lắm
Vì sao giận dỗi để xa nhau.

CSQ. Chiều Sông Quê

BẾN ĐỢI
Từ lúc ta người lạc bước nhau
Ngày trôi lặng lẽ nghẹn cung sầu
Biết đời tan hợp như làn gió
Rõ phút sum vây tựa bóng câu
Bến cũ xanh xao lần hẹn cuối
Vườn xưa vàng võ nụ hôn đầu
Giá như buổi ấy mình không gặp
Thì lệ bây giờ chẳng rớt mau

Quang Duy

Người Ơi

Thuở mình quen biết đã qua mau
Đáng quý thời gian đẹp buổi đầu
Giữ kín ái ân cho mấy lúc
Gom nhiều kỷ niệm viết bao câu
Đừng đem hình dáng chôn mang khổ
Chớ để họ tên xoá nhuốm sầu
Trời đất bắt ta chia mỗi ngã
Tại đời đâu phải chẳng thương nhau

Thanh Huy

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Liên Hệ

Tên

Email *

Thông báo *