ĐẤT KHÁCH
Lạc bước mười năm đất thị thành
Nhìn về chốn cũ ngút ngàn xanh
Mưa tuôn mái bạc mưa vờn lá
Gió thốc hiên rêu gió động cành
Nhớ mẹ, ngẩn ngơ tàn sáu khắc
Thương cha, trằn trọc lụn năm canh
Tha phương gối bóng bên trời lạ
Thảng thốt trăng khuya khẽ lọt mành
Hàn Phong
Bài họa:
Viễn xứ!!!
Công danh gắng mãi vẫn chưa thành
Mái tóc bây giờ đã hết xanh
Lẻ bước trời đông sương khuất núi
Buồn vương ngọn gió lá xa cành
Đêm ngơ ngẩn đợi qua từng phút
Mắt thẩn thờ trông hết mỗi canh
Phố thị ồn ào dưng lại nhớ
Hình ai thấp thoáng ở sau mành.
CSQ. Sông Quê Chiều
VỠ MỘNG
Rời quê đến ở chốn đô thành
Cứ tưởng đời mình sẽ ngát xanh
Hệt lá mùng tơi trùm kín giậu
Như hoa phượng vỹ nở um cành
Ngày ngồi oải xác tròn hai buổi
Tối chạy căng giò suốt mấy canh
Công việc tuy nhiều tiền kiếm ít
Toàn trông bọn trẻ với đan mành
Phương Nguyên
16/12/2017
QUÊ NGƯỜI
Nhiều năm lưu lạc đất Sài Thành
Tóc đã pha màu, bạc tuổi xanh
Buổi xuống nơi nằm chưa ấm tổ
Ngày qua chốn tựa chửa êm cành
Quê người ở lại sầu từng khắc
Đất mẹ trông về nhớ những canh
Gối mỏng bơ vơ trời xứ lạ
Đêm đêm lạnh giấc gió lùa mành
Hoàn Thiện 17-12-2017
Đặng Hoàn Thiện
VỠ MỘNG VIỄN XỨ
Một chữ công danh mãi chẳng thành
Năm mòn mây trắng phủ đầu xanh
Trời nam đã thấm mưa dầm đất
Đất bắc từng kinh tuyết phủ cành
Xót cảnh con thơ thèm trố mắt
Giật mình vợ dại thức tàn canh
Đèn khuya đất khách chao theo nhịp
Gió buốt từng cơn thổi liếp mành
Bảo Hoà
Ngày Xưa
Ngày xưa tuổi trẻ mộng xây thành
Trường lớp sáng ngời lưu bút xanh
Ve tiếng reo vang chào nắng hạ
Phượng hoa nở rộ níu cây cành
Tình xây tình phụ tan bao bận
Ý muốn ý tìm thức lắm canh
Cuối nghĩ thương thân đầy ước nguyện
Đuổi đeo hy vọng chỉ treo mành
Thanh Huy
Huu Tran
Ý CHÍ HÀNH TRANG
----
Tập mãi dần quen tất sẽ thành
Qua ngày chẳng bận "trí: nền xanh"
Đời vay chớ nghĩ hoa kề nhánh..
Cảnh tạm đừng so lá trụ cành..
Nghĩa cả mong đền đâu tính kiếp
Tình dày ước trả lại lường canh
Gan bền vững chí không hề ngã
Dẫu nắng mưa sa tựa chỉ mành
-
TKN Đào Liên
Tutru Nguyen
18.12.2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét