Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

CHỐN XƯA TA VỀ


CHỐN XƯA TA VỀ

Ta về trời đã sang đông
Mùa thu ở lại bên dòng nước xuôi
Đường chiều lá úa rơi rơi
Mây phiêu du ở cuối trời lãng quên

Ta về gió lạnh màu đêm
Vườn xưa hiu hắt ngọn đèn trong mơ
Cháy lên một ánh lửa hờ
Sưởi lòng ta, vị khách thơ lạc đường

Ta về hoa đã tàn hương
Con chim nhặt vội giọt sương đầu cành
Mây trời giục giã trôi nhanh
Đôi hồi nhạc ngựa lanh canh cuối vườn

Chiếc lá xưa rụng về nguồn
Câu thơ rụng xuống nỗi buồn trong ta
Gió lay động cả giang hà
Dừng chân chốn cũ mưa nhòa đôi vai

Hàn Phong NV.Thiện

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Liên Hệ

Tên

Email *

Thông báo *